Trong chiếc nhạc trữ tình Bolero, ca khúc Dấu chân kỷ niệm là 1 trong những sáng tác của nhạc sỹ Mạnh Phát được cam kết bên dưới cây bút danh Thúc Đăng được thành lập và hoạt động vào khoảng Một trong những năm của những năm 1960. Trong bài viết này VnDoc xin được share cho chúng ta lời bài bác hát Dấu chân kỷ niệm, mời chúng ta cùng tìm hiểu thêm.
Dấu chân kỷ niệm là một trong những sáng tác của nhạc sỹ Mạnh Phát được cam kết bên dưới bút danh Thúc Đăng được Thành lập vào tầm khoảng trong số những năm của những năm 1960, ngôn từ bài hát là một mẩu truyện tình bi lụy được chấm dứt bởi chết choc của fan bé gái…
Chuyện tình 20 chan đựng ko khi nào vơi
Như loại suối tình êm ái
Có anh cùng em còn ai còn ai nữa
Đã yêu thương nhau vào cuộc đời
Chuyện bản thân xuất phát điểm từ 1 chiều dừng chân trú mưa
Ta cùng nhau quan sát công viên lá đổ
Tuy không quen mà sao tình nhỏng sẽ,
dẫu không tính còn ẹ
Ttránh làm cho mưa tuôn bắt buộc khiến cho xui anh chạm chán em
Cho mình kết lời hứa hẹn ước
Cớ sao ttách cho tình thương rồi ngăn cách
Mấy ai ko rơi lệ sầu
Tình vừa nồng thì vừa được tin xót thương
Em ra đi về bên cạnh cơ cõi đời
Xe rã lnạp năng lượng bi thương trong tim phố vắng ngắt,
khóc em âm thầm …
Ôi! Em về đâủ Vùi tủ mối duyên ổn đầu
Em ơi còn đâủ Tuổi xuân bản thân đã chớm
Nay em về đâủ Về nhân loại xa nàỏ
Cho đời hiu hắt như nghĩa trang
Một mình lê bước anh mang đến khu vui chơi công viên ngày xưa
Nghe làn gió ảm đạm xao xác
Ngỡ linh hồn em tựa theo nngu cơn gió oán
tỉ ti dulặng ban đầu
Nầy là vườn đáng nhớ ngày ta mới quen thuộc,
Đây khu dã ngoại công viên chiều xưa thêu tình ái,
Nay không em vườn hoang bi thảm xơ xác,
nghĩa trang ghẻ lạnh …
1. Chuyện tình song
Chuyện mình từ một chiều dừng chân
Tuy không
2. Ttránh có tác dụng mưa
Tình vừa nồng thì vừa mới được tin
Xe tang
ĐK: Ôi…Em về
Em ơi còn
Cho đời hiu
3. Một mình lê
Này là vườn kỷ niệm ngày ta
Nay không
Nếu nlỗi yêu mến loại nhạc trữ tình Bolero cùng nhạc sỹ Mạnh Phát thì chắc hẳn các bạn quan yếu không nghe biết những ca khúc để đời của ông như “Hoa nsống về đêm“, “Ngày xưa anh nói”, “Sương rét mướt chiều đông”, “Phố vắng em rồi”, “Vọng gác tối sương”,… vẫn còn được yêu quý cho đến tận nay.