Viết Bài Văn Số 2 Lớp 10 Đề 3

*

*
*

*

*

bài tập / Bài vẫn phải trả lời

Cấp học Đại học tập Cấp 3 (Trung học phổ thông) - Lớp 12 - Lớp 11 - Lớp 10 Cấp 2 (Trung học tập cơ sở) - Lớp 9 - Lớp 8 - Lớp 7 - Lớp 6 Cấp 1 (Tiểu học) - Lớp 5 - Lớp 4 - Lớp 3 - Lớp 2 - Lớp 1 Trình độ khác Môn họcÂm nhạcMỹ thuậtTân oán họcVật lýHóa họcNgữ vănTiếng ViệtTiếng AnhĐạo đứcKhoa họcLịch sửĐịa lýSinc họcTin họcLập trìnhCông nghệThể dụcGiáo dục đào tạo Công dânGiáo dục đào tạo Quốc chống - An ninhNgoại ngữ khácXác suất thống kêTài chính chi phí tệKhác
*

Văn uống phân tích - Phát biểu cảm nghĩ - Cảm nhận

Đề 3: Sau Khi tự vẫn nghỉ ngơi giếng Loa Thành, xuống thủy cung, Trọng Thủy đang tra cứu gặp gỡ lại Mị Châu. Hãy tưởng tượng và nói lại câu chuyện đó.

Bạn đang xem: Viết bài văn số 2 lớp 10 đề 3

Bài làm 1

Sau lúc biết được người vợ thân tình của chính mình đang đề nghị chết buồn. Trọng Thủy khôn xiết đâu khổ, dằn lặt vặt cùng ăn năn hận vì mình đã gây ra cái chết của Mị Châu. Suốt ngày, Đấng mày râu thờ thẫn, ngẩn ngơ nlỗi fan mất hồn. Rồi một hôm, Đấng mày râu như thấy bóng dáng Mị Châu thập thò vào làn nước giếng Loa Thành phải đang lao đầu xuống giếng cơ mà chết.

Giếng Loa Thành danh tiếng là sâu nên Trọng Tbỏ rơi mãi mà lại ko va lòng. Khi rơi xuống, Trọng Tbỏ đã biết thành va đầu vào đá, tung các huyết với bất tỉnh nhân sự, không hề biết được những gì nữa. Lúc Trọng Thủy thức giấc dậy, nam nhi thấy bản thân sẽ ở 1 chỗ rất lạ. Csản phẩm con đang ngồi do dự thiếu hiểu biết nhiều cthị xã gì xẩy ra thì thấy bao gồm một bé cá chép vàng quà khổng lồ đi thẳng liền mạch bằng đuôi, nhị vây của nó cố gắng giáo trông vô cùng kì lạ. Con cá tiến lại ngay sát cùng đựng tiếng nói:

- Thưa! Long Vương công ty chúng tôi thấy xác ngài khám phá cho tận ngoại trừ biển khơi Đông này, đã thương thơm tình vẩy nước thần đến ngài sống lại. Nay ngài khỏe mạnh lại, Long Vương bao gồm lời mời ngài cho gặp gỡ mặt.

Trọng Tdiệt đáp ngay:

- Ồ! Ra là vậy! Ta đã do dự chần chừ mình đang nơi đâu. Được rồi, ngươi hãy dẫn ta mang đến diện con kiến Long Vương.

Thế là con cá chép vàng dẫn chàng đi cho vị trí Long Vương. Trước mặt chàng là 1 trong những trái đất to lớn, bao quanh là nước với mọi một số loại tảo biển lớn, sinh vật biển và những loại sinh đồ vật tuyệt đẹp mắt nơi biển cả cả, nhưng mà nam giới không khi nào được thấy. Có phần đa bọn cá nối đuôi nhau, vui đùa dancing múa…Đến diện kiến Long Vương, Trọng Tbỏ cám ơn Long Vương về ơn cứu vớt mạng. Csản phẩm cũng phân bua nỗi lòng mình cùng thỉnh cầu được chạm mặt Mị Châu. Thấu đọc được nổi lòng của Trọng Tdiệt, Long Vương khéo léo thu xếp đến nam giới gặp gỡ Mị Châu. Vậy là chúng ta đã được gặp gỡ nhau. Trọng Tdiệt chạy lại chũm tay Mị Châu. Nàng hết sức dỗi bất ngờ khi thấy Trọng Thủy cho kiếm tìm gặp mặt bản thân. Tyên ổn đàn bà thổn định thức. Đứng trước mặt Trọng Tdiệt , Mị Châu vô cùng mong được ôm lấy đại trượng phu. Nhưng rồi, cô gái núm nén lòng, bình tĩnh gạt tay Trọng Tdiệt ra:

- Người kia! Người đã xuất nhan sắc chấm dứt trách nhiệm giúp Triệu Đà xã tính nước Âu Lạc, sao không sinh sống bên trên đó hưởng cuộc sống vinh quang giàu có và lại xuống tìm gặp gỡ ta làm cho gì?

Từng câu, từng chữ trong tiếng nói sắt đá của Mị Châu nhỏng từng vệt dao cứa vào lòng Trọng Tbỏ khiến trái tlặng cánh mày râu nhức nhói. Đau khổ, phái mạnh chứa tiếng:

- Ôi Mị Châu yêu thương dấu! Sao con gái lại rất có thể phủ psản phẩm đến cố gắng. Ta biết ta sai, ta rất ăn năn hận cùng dằn lặt vặt bản thân mình. Nhưng xin phái nữ hãy gọi đến cảm xúc của ta so với thiếu nữ, xin nàng hãy tha đồ vật cho ta.

Xem thêm: Cách Tra Cứu Người Phụ Thuộc, Tra Cứu Mã Số Thuế Người Phụ Thuộc Từ A

Mị Châu vẫn khôn cùng khổ trung ương, trái tim thiếu phụ nhỏng bị xâu xé. Nàng khôn cùng ý muốn tha trang bị mang đến Trọng Tdiệt, cơ mà thiếu phụ lại nhớ mang đến tội bất trung với nước, bất hiếu với cha nhưng mình đã gây ra, Mị Châu chứa giờ đồng hồ hỏi:

- Cớ sao chàng lại nhẫn trọng tâm lừa dối ta khiến ta đau khổ? Ta thật ntạo dại dột, vị tình thương nhưng mà nghe theo mọi sự sắp đặt của đại trượng phu.

Trọng Tdiệt buồn bã, xót xa, ân hận:

Nàng ơi, mong thiếu phụ gọi mang lại ta, ta cần yếu như thế nào có tác dụng không giống được. Ta không dám hạn chế lại nghĩa vụ của vua phụ thân. Quả thật, ban sơ ta rắp trung khu lừa dối phụ vương bé con gái, nhưng mà sau đó 1 thời hạn tầm thường sinh sống cùng nhau, ta đang thiệt sự yêu thiếu nữ – một cô bé hồn nhiên, nkhiến thơ, trong trắng. Làm sao ta rất có thể quên được cô gái, vợ ông chồng một ngày đề nghị tình, đề nghị nghĩa. Lúc ta nhận thấy sự tàn tệ , nghiệt bổ của chiến tranh phi nghĩa, thì đã thừa muộn rồi. vày mù cửa hàng tuân theo lệnh của vua thân phụ mà lại ta đã trở thành tội trang bị, kẻ bội phản xứng đáng bị fan đời lên án, ta còn yêu cầu trả giá chỉ bởi chính niềm hạnh phúc của bản thân mình. Mị Châu ơi! Lần nữa ta cầu xin sự rộng lớn lòng tha đồ vật của thiếu nữ.

Mọi đồ vật bao quanh tĩnh lặng nlỗi vẫn cảm thông sâu sắc tmùi hương xót mang đến định mệnh song vợ ông xã tthấp này. Nước đôi mắt Mị Châu vẫn lã chã tuôn rơi. Nàng vừa giận, vừa thương. Trọng Tdiệt – một nàn nhân khốn khổ của cuộc cnhân từ trực rỡ phi nghĩa tàn bạo. Nhưng lí trí vẫn truyền tai nhau bảo cô bé quyết ko để “trái tyên lầm địa điểm để trên đầu” lần tiếp nữa, thiếu phụ nhẹ giọng:

- Thôi, chàng chớ nói nữa, dù sao cũng cám ơn tình cảm thực bụng của phái mạnh giành riêng cho ta. Nhưng ra bắt buộc tha sản phẩm công nghệ mang lại con trai – kể tội thứ của nước Âu Lạc. Ta ko thể! Từ nay đại trượng phu chớ mang đến kiếm tìm gặp gỡ ta nước, ta không muốn !

Trái tim Trọng Thủgiống hệt như đang ta vỡ vạc thành nhiều mhình họa. Cmặt hàng đau buồn mong muốn chết. Chàng khuẩn khoản van nài Mị Châu lần nữa:

- Mị Châu ơi! Xin thanh nữ hãy tha thứ cho ta. Ta sẽ biết tội của chính bản thân mình rồi, đang ân hận lắm rồi. Dù ta yêu cầu chịu các hình phạt, rất hình, cực khổ đến nhịn nhường như thế nào nữa, cũng ước ao nữ tha sản phẩm với mong muốn được gặp gỡ nàng

Mị Châu cố định cự tốt Trọng Thủy. Rồi cả Mị Châu cùng cung điện tự nhiên bặt tăm. Trọng Tbỏ sót lại đơn chiếc một mình . Buồn rầu, nhức đầu khó xử, Trọng Tdiệt mong ước nước hải dương nngu năm đang xóa sạch mát tội trạng của bản thân.

- Mị Châu, ta muốn biết bao đến một thời điểm nào kia, ta cùng thanh nữ đã chạm chán lại nhau, một vị trí rất xa. lúc ấy không còn đầy đủ cuộc chiến trỡ thân những dân tộc. Ta với phụ nữ sẽ không hề kẻ Bắc người Nam nữa, với rồi tình thân đã trở lại thân nhì ta.

Vừa xong lời, Trọng Tdiệt hóa thành một bức tượng phật đá, dài lâu ở lại mặt dưới biển.